Tuesday, December 3, 2024
No menu items!
spot_img
HomeVăn HọcHồi Ký27TIẾP TẾ TỪ TRÊN KHÔNG

27TIẾP TẾ TỪ TRÊN KHÔNG

(Nhật Ký An Lộc – Tiếp theo – 82-105)

27TIẾP TẾ TỪ TRÊN KHÔNG

Cùng với nhịp độ pháo kích gia tăng, số nạn thương chiến cuộc càng ngày càng nhiều. Phòng Cấp Cứu, Phòng Tiểu Giải Phẫu làm việc không nghỉ tay. Chúng tôi vừa làm vừa phập phồng lo sợ đủ mọi thứ chuyện: lo pháo, lo bỏ bom lầm, lo bị dù đè.

 Từ ngày phi trường bị pháo hư và mất an ninh, máy bay cánh quạt không thể đáp xuống được. Mọi sự tiếp tế đều trông chờ vào trực thăng, nhất là thả dù. Những cánh dù lơ lửng in trên nền trời xanh trông thật đẹp. Đẹp hơn nữa khi nó mang lại gạo sấy, thịt hộp, trái cây hộp, đạn dược thuốc men cho những người lính đang sống thiếu thốn, mệt mỏi vì đã bị vây hãm lâu ngày.

Cũng như những trái đạn pháo kích, những cánh dù tiếp tế đầu tiên đã rơi xuống tại bệnh viện. Một cái rơi gần cổng vào, một cái rơi xuống trại Ngoại Khoa của tôi, sát phòng trực của y tá, làm sụp mái ngói, đè chết một thương binh người Việt gốc Miên bị thương ở ngực tôi chữa đã gần khỏi. Chiếc giường nằm bị bẹp dúm một cách thảm hại. May thay ba người nằm cùng phòng không bị thương gì cả. Nhưng họ cũng bị một mẻ sợ điếng hồn. Các anh em Quân Y đang thiếu gạo và thực phẩm, hy vọng cái tai họa bất ngờ này may ra cũng bù lại bằng một dù gạo sấy hoặc các lương khô khác. Nên mọi người hăm hở xúm vào giúp nhau gỡ dù, nhanh nhẹn mở thùng tiếp tế ra mới biết toàn đạn đại liên với lựu đạn.

Dù mang lại nguồn vui nhưng cũng mang tới tai họa. Có lần mải chụp hình chiếc dù trước mặt, tôi bỗng nghe thấy tiếng kêu:

– Coi chừng dù rớt bác sĩ!

Tôi giật mình ngoảnh lại nhìn lên phía sau, thấy một cái dù lừng lững rơi xuống phía tôi đứng. Hoảng hồn, tôi rảo chân chạy, vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn dể thăm chừng, thấy lúc nào nó cũng như ở trên đầu mình. Tôi liền nhẩy vào núp dưới hàng hiên bê-tông cốt sắt trước trại Nội Khoa. Hai giây sau, tôi nghe tiếng ngói vỡ vụn và một tiếng động mạnh làm rung rinh cả nhà. Chiếc dù đã rớt xuống phía mái bên kia trại Nội Khoa, thừng đồ còn mắc kẹt trên mái. May nó vướng vào cây cột bê-tông nếu không lại có vài mạng nữa chết oan.

Đang ở trong phòng mà nghe tiếng máy bay Cl19 thả dù mọi người đều bung cửa chạy ra sân nhìn xem dù rớt về hướng nào. Sau khi dù rớt xong rồi mới yên chí trở vào làm việc lại.

Đang khi mổ cũng vậy, tôi phải cắt một y tá ra xem chừng khi nào thấy dù có vẻ như rơi xuống phòng mổ phải báo động cho mọi người biết để có đủ thì giờ chạy.

Sau này cơ quan tiếp tế thả dù dùng một loại dù lỗ để thả cho chính xác. Mấy người lính gọi đó là dù phản lực. Vì dù nhỏ, có hở lỗ, sức cản không khí ít nên nó rơi xuống rất nhanh tạo nên một tiếng hú rít nghe rợn người. Dù này thường được thả thật cao, nhìn lên trời không thấy gì hết. Rồi bỗng nhiên từ trong những đám mây chúng hiện ra như những quái điểu khổng lồ lao vút xuống đất với tốc độ nhanh gấp mấy lần những chiếc dù bình thường. Khi thấy nó ở trên đầu rồi may mắn lắm mới tránh bị đè bẹp. Theo chỗ tôi được biết, số người bị chết vì bị dù đè ở mặt trận An Lộc lên tới ít nhất bẩy người.

Ngày 12 tháng 4, địch quân pháo kích bừa bãi nhiều hơn trước. Tôi vừa mổ xong một người bị vết thương ở bụng, mới bước ra khỏi Phòng Giải Phẫu gặp cha Minh, cha xứ Bình Long hớt hải chạy vào. Mặt cha thất sắc, chiếc áo dòng màu đen lấm cát và vấy máu. Tôi hốt hoảng hỏi:

– Cha bị thương sao cha?

Cha Minh lắc đầu, giọng nói gấp rút:

– Không, bác sĩ, Việt Cộng pháo kích vô nhà thờ, dân bị thương, chết nhiều lắm. Tôi cho khênh lên đây mấy người nặng nhờ bác sĩ cứu giùm.

Cha Minh vừa nói vừa chỉ cho tôi coi hai người thiếu niên cụt mất cả hai cẳng chân đang nằm thoi thóp thở. Cha Minh dẫn tôi lại gần một người đàn bà bị thương cùng mình, mặt mũi bị những mảnh đạn, đất cát bắn vào làm lỗ chỗ không tài nào nhận ra. Tựu chung chi còn lại hai con mắt lờ đờ nhìn mọi người. Ngực bụng tứ chi không chỗ nào là không chi chít những vết thương nhỏ xíu. Cha Minh nói với tôi:

Previous article
Next article
RELATED ARTICLES

02

01

31

- Advertisment -
Google search engine

Most Popular

Recent Comments