Cổ Tấn Tinh Châu
Như là một truyền thống cần phải bảo tồn, hàng năm, cứ vào tháng 6, hầu như ở mọi nơi trên thế giới, chúng ta những người Việt Quốc Gia đều tổ chức Ngày Quân Lực, đồng thời tưởng nhớ và cầu nguyện cho các chiến sĩ và đồng bào đã vị quốc vong thân, hy sinh cho chính nghĩa Quốc Gia. Ngày 19 tháng 6 là một ngày quan trọng trong lịch sử của người Việt Nam . Ðó là ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa (QLVNCH) đã được chính phủ dân sự trao phó trách nhiệm lãnh đạo quốc gia cho QLVNCH trước toàn dân để bảo vệ nền Tự Do, Dân Chủ và An Bình cho dân tộc.
Lễ diễn binh trong ngày Quân lực VNCH 19-6. Hình minh họa
Lễ Ngày Quân Lực cũng là để khơi dậy truyền thống yêu nước, lòng tự hào của dân tộc, tạo sự thống nhất ý chí cho toàn quân và toàn dân. Sự ra đời của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa là một động lực mạnh mẽ cho Dân Tộc Việt Nam đứng lên đối diện với cuộc chiến xâm lăng của cộng sản bằng cả tấm lòng và tâm quyết bảo vệ Miền Nam Việt Nam. Ai mà chẳng mang trong mình một thứ tình đất nước thiêng liêng sâu nặng. Chính vì lòng yêu nước và ý chí quật cường người dân nước Việt đã tiến tới bởi sự ray rức, trăn trở cho tương lai của dân tộc và đất nước nên đã quyết tâm cùng đóng góp cho công cuộc đấu tranh chung.
Các anh đã hiên ngang bước tới giành lấy vận mạng của mình để xây dựng cuộc sống Tự Do Dân Chủ và Ấm No cho toàn dân nước Việt . Sự dấn thân của các anh không vì mục đích, quyền lợi cá nhân mà là một sự hy sinh cần thiết cho đất nước, một việc làm mang ý nghĩa lớn lao cho dân tộc. Những người Việt Nam bình thường của ngày xưa đã trở thành những chiến sĩ anh hùng của ngày nay, quyết không đứng nhìn đất nước bị xâm lăng, quân thù dày xéo quê hương, giết hại đồng bào, vì sự sống còn của dân tộc nên đã cùng nhau vùng lên khi cuộc chiến bắt đầu. Có ai mà không nghe thấy các anh ra đi dồn dập trong tiếng kèn thúc quân của ngày đó, ôm chắc tay súng để đắp xây cuộc đời trong chinh chiến, với nước mắt và máu, với niềm tin vào chính nghĩa quốc gia, của ý chí quyết tâm bảo vệ cho tự do và dân chủ. Họ là những anh hùng sinh ra từ khói lửa của đất nước Việt Nam.
Và từ thời khắc đó, một Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã lớn mạnh, được cả thế giới nhắc đến như một biểu tượng của ý chí kiêu hùng, bất khuất và lòng dũng cảm. Là một cựu quân nhân dày dạn với chuyện chết chóc chia lìa, dù đã chứng kiến quá nhiều cảnh tượng thương tâm lẫn xót xa của thân nhân tử sĩ, nhưng tôi xúc động nhiều lắm, đôi mắt tôi đã phải đỏ lên qua những câu chuyện của các chiến sĩ từ chiến trường trở về, thời điểm ấy chiến sự đang khốc liệt. Văng vẳng bên tai những tiếng nấc nghẹn ngào, những tiếng thét xung phong vang rền chiến tuyến… làm tôi nhớ lại quá khứ hào hùng của anh em trong QLVNCH, là biểu tượng sáng rực để hướng đến hy vọng tốt đẹp ở phía trước.
Những người lính QLVNCH luôn có mặt trên khắp chiến trường, trong sình lầy, nơi biên ải, trên rừng núi cao nguyên, vùng hải đảo giữa biển khơi, chia sẻ nguy hiểm với đồng đội, bạn bè chỉ vì yêu thương dân tộc và đất nước Việt Nam. Nhiều người trong đó đã để lại cuộc đời nơi rừng sâu, dưới biển cả hoặc trở về với thương tật trên người. Nhưng chính họ đã đốt lên những ngọn lửa thiêng cho một ngày mai rực sáng, là bức thông điệp gửi đến muôn đời sau. Họ cũng là những người đã cho chúng ta sự sống còn với niềm kiêu hãnh và tự hào để có mặt trên thế gian này đến ngày hôm nay.
Sáu tiếng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa sẽ còn vang vọng mãi trong lòng dân tộc Việt Nam, là tiếng gọi non sông truyền đi muôn trùng. Đối với chúng tôi, không có gì gượng gạo, là quá đáng khi ghép đằng sau tên các anh những danh từ đẹp đẽ, đầy thán phục. Các anh luôn lấy hình ảnh tự do dân chủ của đất nước làm mục tiêu làm động lực, đã trở thành biểu tượng trọn vẹn của lòng dũng cảm và tuyệt đối của tinh thần yêu nước.
Suốt cuộc chiến chống xâm lăng ở Miền Nam Việt Nam các anh chưa từng vắng mặt, các anh đã dũng cảm lựa chọn con đường đi, đã nỗ lực phấn đấu và các anh đã không bỏ cuộc. Các anh là những con người luôn nghỉ đến đất nước, đau nỗi đau của đất nước, xấu hổ vì nhục của đất nước, có đầy đủ dũng cảm để dấn thân vì đại nghĩa. Tâm tư các anh là biết vươn lên từ đau khổ, biết học hỏi trong quá khứ để rút kinh nghiệm cho tương lai. Khi quê hương, đất nước bị giẵm dưới bàn chân của kẻ xâm lăng, thì các anh đã liều thân xông vào khói lửa để bảo vệ chủ quyền cho đất nước.
Trong chiến tranh cũng như lúc thanh bình, các anh vẫn một lòng dũng cảm, dâng cả cuộc đời cho dân tộc với non sông. Các anh đã viết lên những câu chuyện phi thường về sự cang trường và nhân từ trong chiến tranh. Chiến trường càng khốc liệt càng hối thúc những chiến sĩ đầy nhiệt huyết tiến ra tuyến đầu lửa đạn để diệt địch bảo vệ đất nước. Hình ảnh các anh càng hiện rõ trong ánh sáng mặt trời, mà chúng tôi đã tôn vinh và ca ngợi. Với cuộc chiến ở Việt nam vừa qua, các anh đã chiến đấu trong danh dự làm cho đồng đội, anh em và bạn bè hãnh diện.
Ngoài chiến trận các anh đã hỗ trợ cho nhau một cách thích đáng, biết đau nỗi đau vết thương của đồng đội, biết tiếc từng giọt máu của anh em nên có được lòng tin mạnh mẽ của đồng đội để tạo thành những giá trị tuyệt đối của chiến thắng. Đương đầu với cái ác, cái xấu; đối diện với gian khổ, hy sinh mỗi ngày, nhưng ngọn lửa vẫn cháy sáng trong lòng các anh.
Tôi nghỉ rằng, tất cả chúng ta ai cũng yêu quý hoà bình nhưng cũng không hề sợ chiến tranh, khi niềm tự hào của dân tộc, chủ quyền quốc gia bị xâm phạm. QLVNCH bị vu cáo là “ngụy” nhưng Hải Quân VNCH lại anh dũng chống trả quân thù Trung Cộng xâm lăng đất nước VN năm 1974.
Vào đầu năm 1959, sau khi TQLCVNCH chiếm lại đảo Quang Hòa thuộc quần đảo Hoàng Sa, ngoài 60 dân quân Trung Cộng bị bắt, lá cờ đỏ năm sao vàng của bọn xâm lăng Trung Cộng đã bị Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa hạ xuống và tịch thu. Chánh Quyền VNCH quyết tâm bảo vệ Hoàng Sa và Trường Sa, trong khi đó : Đau đớn thay ! Nhục nhã thay! Bọn lãnh đạo CSVN đã dâng Hoàng Sa cho Trung Cộng ! Lại còn “tri ân” giặc Tàu? Để mặc ngư dân bị bắn giết, đánh đập ngay trên biển đảo quê hương mình?
Trong chiến tranh hay hòa bình, QLVNCH không chỉ là niềm tự hào của dân tộc mà còn là lực lượng tiên phong, nòng cốt để bảo vệ Tổ Quốc và xây dựng Đất Nước. Là một quân lực có nhiều kinh nghiệm chiến đấu vì được thử thách nhiều hơn bất cứ quân lực nào trên thế giới. Trong Mùa Hè Đỏ Lửa, ngoài chiến trận các anh đã phải vượt qua biết bao xác địch xen lẩn xác đồng đội, dưới cơn mưa đạn mịt mù, để dựng lá Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hòa tung bay ngạo nghể trên Cổ Thành Quảng Trị, tại Bình Long cũng như ở Kontum và nhiều nơi khác… Những tên gọi này không phải chỉ là những địa danh, mà hơn thế nữa, còn là những chứng tích oai hùng của bao trận chiến để bảo vệ Miền Nam Việt Nam.
Các anh đã nằm xuống cho hàng triệu người được hạnh phúc. Sự hy sinh của các anh không vô nghĩa, không đi vào quên lãng, là một sự hiến dâng cho một mục đích tối hậu. Các anh xứng đáng được sự tri ơn của toàn quân và có một vị trí trang trọng trong lòng dân tộc. Chiến thắng của các anh là niềm kiêu hảnh và tự hào của chúng tôi, là biểu tượng đặc biệt của ý chí quyết tâm và sức mạnh của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Những cống hiến to lớn của các anh được gắn liền với các bước ngoặt của lịch sử đấu tranh. Các anh đã góp phần không nhỏ trong việc đưa lịch sử trở về với vị trí đích thực của nó, làm sáng tỏ nhiều sự kiện lịch sử còn bị che khuất vì định kiến… Những thành tích của QLVNCH trong thời gian trước 1975 là kết quả của ý chí bất khuất và quyết tâm chiến đấu với tinh thần hết lòng bảo vệ Miền Nam Việt Nam.
Nhớ lại ngày trước , trong tình huynh đệ chi binh chúng ta đã chăm sóc cho nhau ở ngoài mặt trận, yểm trợ hữu hiệu ở hậu phương. Không phải chỉ có vậy, sau trận chiến chúng ta còn chăm sóc luôn cả cho thương binh và tù binh CS bị chúng ta bắt. Còn điều quan trọng hơn nữa là chúng ta đang tiếp tục chăm sóc cho thế hệ tương lai. Sự oai hùng của các em Thiếu Sinh Quân đã làm chúng ta hãnh diện trong trận đánh cuối cùng mà cộng sản phải nhờ thân hào nhân sĩ điều đình và các Thiếu Sinh Quân đã ép cộng sản phải chấp thuận cho các em được làm lễ chào quốc kỳ lần cuối.
Đó là tấm lòng tri ân của lớp trẻ đối với những thế hệ trước đã hy sinh để bảo vệ lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ. Đó còn là trách nhiệm và bổn phận của người Quân Nhân trong QLVNCH. Hôm nay vẫn còn bao đôi mắt trẻ đã phải rưng rưng khi được nghe kể chuyện về những anh hùng đã hy sinh cho đất nước để cho các em, các cháu có được cuộc sống an lành và thịnh vượng. Hãy giáo dục cho thế hệ trẻ lòng biết ơn, trân trọng đối với các anh hùng tử sĩ, thương phế binh, người có công với Tổ Quốc. Vinh Danh và Tri Ân những tấm gương tiêu biểu đã đóng góp cho công cuộc bảo vệ đất nước VN, là góp phần giáo dục lòng yêu nước và tự hào dân tộc, nhắc nhở các thế hệ nối tiếp sự hy sinh và ước mong của các thế hệ cha anh đã ngã xuống cho quê hương.
Chúng ta luôn nhớ ngày 30 tháng 4 năm 1975 là ngày tang thương của đất nước, ngày chia lìa của dân tộc, là ngày làm thay đổi rất nhiều với người miền Nam Việt Nam. Những biến động đó bao gồm ly tán, tuyệt vọng, chết chóc và sự nhục nhả của kiếp người. Đến nay sự toàn vẹn lãnh thổ không còn nửa, đất đai, hải đảo, lãnh hải bị mất; đạo đức, nền tảng xã hội bị phá hủy hoàn toàn; chèn ép cùng cực đến tất cả mọi tầng lớp dân chúng. Có lẽ nào chúng ta cứ để một thiểu số bất tài, tham lam, ác với dân, hèn với giặc làm cho đất nước lâm vào cảnh khốn cùng?
Ở hải ngoại, các anh là tấm gương của lòng dũng cảm, là sự động viên rất lớn cho công cuộc đấu tranh giành lại Tự Do, Dân Chủ cho đất nước của người việt tỵ nạn CS trên thế giới. Chúng ta luôn hãnh diện cùng đứng chung nhau chào Quốc Kỳ và hát Quốc Ca để nói lên tinh thần đoàn kết của người Việt quốc gia. Chỉ có đoàn kết thì mới có thành công. Đoàn kết là bài học luôn được biến cải cho thích hợp với hiện tình, là căn bản để hành động, đoàn kết còn là nguồn góc của sức mạnh, là động lực, là khát vọng, là niềm tin. Đoàn kết luôn là mục tiêu, là nhiệm vụ hàng đầu để đấu tranh với cộng sản.
Chúng ta sẽ không bao giờ thấy được tương lai tươi sáng nếu chúng ta không đoàn kết để cùng nhau hành động. Nhất định chúng ta sẽ vươn xa hơn, với sức mạnh của sự đoàn kết chúng ta mới diệt được nội thù và đuổi được ngoại xâm. Trong thời chiến, dù là những chiến sĩ can trường đã từng tung hoành trận mạc ngày nào cũng không thể cầm được nước mắt, khi đứng trước những quan tài được phủ lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ đang ôm lấy hình hài của những anh hùng vừa mới hy sinh cho đất nước.
Chúng ta cũng không thể tránh được xốn xang, khi nhìn thấy những anh thương binh VNCH, người không còn tay, kẻ thì mất chân, có người không còn đôi mắt để nhìn lại người thân, những chiến hửu và đồng bào thương mến của mình. Vì nỗi đau mất mát này, nên ngày nay các anh đã đứng lên giành lại những gì của dân tộc đã bị bọn CS cướp đi để trả lại cho dân tộc và đất nước. Các anh không chỉ anh hùng khi chiến đấu với vũ khí trong tay mà các anh vẫn can trường bất khuất khi không còn vũ khí.
Trong ngục tù CS dù bị hành hạ, sỉ nhục, đói lạnh, các anh vẫn bước qua ngưỡng cửa sống và chết để chứng minh được phẩm giá của con người. Những điều đó không làm các anh ngã lòng mà càng thôi thúc các anh phấn đấu, trưởng thành trong kinh nghiệm. Giờ đây, tôi tin rằng các anh vẫn còn ôm ấp một hoài bão tự do dân chủ cho đất nước trong tim, vì các anh là niềm hy vọng của một dân tộc không bao giờ lui bước trước kẻ nội thù và bọn ngoại xâm.
Đã lâu lắm rồi, trong thời gian dài chúng ta từng chia sẻ với nhau những thành công và thất bại, những niềm vui và nỗi buồn. Nhưng giờ đây, trong lòng vẫn thấy còn nợ điều gì đó với đồng đội, bạn bè, nợ với núi sông mà chưa biết đến bao giờ mới trả được. Cái nợ của một lời thề: Trung Thành Với Tổ Quốc ! Hết Lòng Bảo Quốc An Dân! Chúng ta đang nợ các anh hùng đã hiến dâng đời mình cho Đất Nước, nợ những chiến sĩ đã để lại một phần thân thể cho Núi Sông.
Hôm nay, tôi xin được nói lời “tri ân” đến những anh hùng đã nêu cao lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ tung bay ngạo nghễ, những người đã bước vào chiến tranh với cả tấm lòng và tâm huyết cho công cuộc bảo vệ Miền Nam Việt Nam Tự Do. Người người thương tiếc các anh, vì những gì các anh đã để lại cho đời. Xin được vinh danh nghĩa khí của các anh cho một dân tộc kiêu hùng bất khuất. Xin hồn thiêng sông núi phù trợ cho những người sẳn sàng hy sinh cho Tự Do và Dân Chủ.
(Lịch sử- Sự kiện)